Nguyễn Thị Mai Hoa
Đại học Quốc gia Hà
Nội
Đại thắng mùa Xuân năm 1975 đã in một dấu mốc quan trọng
trong lịch sử Việt Nam: Giang sơn thu về một mối, đất nước hoàn toàn độc lập,
thống nhất. Một kỷ nguyên mới, đầy hứa hẹn được mở ra với dân tộc Việt Nam - kỷ
nguyên hoà bình, độc lập tự do và phát triển. Tuy nhiên, xây dựng đất nước
“đàng hoàng hơn, to đẹp hơn” không thể chỉ bằng niềm tin và ý chí. Con đường đi
đến phồn vinh đầy phức tạp, khó khăn và không hề giản đơn. Quá trình xây dựng, quản
lý phát triển xã hội ở Việt Nam những
năm 1975-1985 là một minh chứng cho kết luận đó. Sự lãnh đạo của chính quyền, nhà
nước đối với “phát triển xã hội”[1] và “quản
lý phát triển xã hội”[2] giai đoạn
này đã phát lộ những bất cập, sai lầm, khuyết điểm, là một trong những nguyên
nhân đưa đất nước rơi vào khủng hoảng kinh tế – xã hội trầm trọng. Hiện nay,
khi công cuộc đổi mới đang được đẩy mạnh, những nhược điểm, khiếm khuyết và
nguyên nhân trong lãnh đạo phát triển xã hội, quản lý phát triển xã hội của
Đảng[3] trên phương
diện nội dung lãnh đạo những năm 1975-1985 cần được mổ xẻ, phân tích và soi
chiếu, nhằm rút kinh nghiệm, tránh vết xe đổ của ngày hôm qua.